Một trò chơi xuất hiện vào buổi “giao thời” (năm 2006) của các hệ máy mới và cũ; lại không phải thể loại “ăn khách” (TPS – Bắn súng góc nhìn thứ 3), có gì cho chúng ta phải chú ý? Rogue Trooper (RT) không gây được ấn tượng tốt ban đầu bởi vẻ ngoài có phần khiêm tốn. Nhưng một khi đã chơi, bạn sẽ đồng ý với tôi Rogue Trooper đáng để thử qua và tại sao lại có…bài viết này.
Dựa theo bộ truyện tranh 2000AD, cốt truyện của RT kể về tương lai không xa, khi con người đã vươn ra chinh phục vũ trụ. Hành tinh Nu Earth (Nu nghĩa là New – Tân Địa Cầu) có vị trí chiến lược quan trọng và nguồn tài nguyên dồi dào, nhanh chóng trở thành “miếng mồi ngon” cho những cuộc chiến tranh xâu xé. Hai thế lực Bắc - Nam (được gọi trại thành Nort và Souther) đang đấu tranh đến hồi quyết liệt. Miền Nam, bằng công nghệ sinh học vượt trội, đã lai tạo thành công giống người vô tính đặc biệt. Họ được gọi là những chiến binh biến đổi gene - GI (Genetic Infantry). Chủng người này có làn da xanh xám đặc trưng và cặp mắt trắng dã, sức khỏe và sức chịu đựng phi thường (có thể thở mà không cần bình dưỡng khí), nhanh chóng trở thành con bài lợi hại để tấn công lực lượng miền Bắc. Vào vai một trong những chiến binh GI, bạn – đặc nhiệm Rogue - sẽ kết thúc cuộc chiến theo cách của mình…
Điều đầu tiên, chơi RT có cảm giác “sướng” như Halo vậy!! Lối chơi đơn giản chạy và bắn, các thao tác đều được đơn giản hóa với chỉ 1,2 phím điều khiển, khí tài đa dạng tha hồ cho bạn sử dụng (chỉ thiếu xe) và đặc biệt là nhịp game nhanh, lôi cuốn khiến bạn luôn muốn tiến về phía trước một cách đầy hứng khởi mà không thể dừng lại được.
Đi sâu hơn, sự đa dạng trong cách chơi sẽ khiến bạn phải ngạc nhiên thán phục. Hãy nói về ba thứ trang bị “bất li thân” của một chiến sĩ GI : súng, túi đồ và mũ cối bảo hộ. Là một chủng người vô tính, các GI có một khả năng đặc biệt: họ có một con chip điện tử lưu giữ kí ức. Nếu một GI chẳng may tử nạn, chỉ cần con chip được bảo toàn, gắn vào cơ thể sinh học mới và GI đó sẽ “tái sinh”. Trong trường hợp của Rogue, anh gắn các con chip của đồng đội lên những…trang bị của mình và thế là Rogue có một ban “hậu cần” đầy đủ. Gunnar sẽ gia tăng uy lực và sự chính xác cho các khẩu súng, Bagman quản lí một “hậu phương” vững chắc với đạn dược và đồ tiếp tế, Helm – một hacker siêu hạng dễ dàng bẻ khóa những chướng ngại vật trên đường đi.
Đó là về cơ bản, còn riêng những món trang bị cũng có những tính năng độc đáo của mình. Gunnar có thể chuyển hóa thành nhiều loại súng khác nhau tùy nhu cầu sử dụng. Bạn có thể biến mình thành một Rambo với khẩu súng máy đi càn (không phải thượng sách) hay chơi “stealth” với súng tỉa đầy nham hiểm. Shotgun, Bazooka luôn sẵn sàng chào đón những đối thủ khó chịu và thậm chí, Gunnar còn có thể tự bắn như một ụ súng máy cho mục đích nghi binh kẻ thù. Bagman đóng vai trò chế tạo các thiết bị nâng cấp trong trò chơi. Để có thể mua được, bạn phải sử dụng điểm lấy được từ kẻ thù. Helm ngoài việc là một hacker, một chiếc “nồi cơm điện” còn có thể tạo ảnh ảo ba chiều (hologram) để lừa bịp quân thù. Vẫn chưa hết, người chơi còn có thể sử dụng lựu đạn (3, 4 loại khác nhau) và mìn (có thể đặt bẫy hay rải sau lưng “bọc hậu”). Chính việc được trang bị “tận răng” rất nhiều loại “đồ chơi” hấp dẫn, game cho người chơi rất nhiều lựa chọn, nhiều phong cách chơi khi phải đối mặt với kẻ thù mà không hề gò bó hay nhàm chán. Một chi tiết nhỏ là những tính năng như núp bắn (cover), blind-fire “thời thượng” gần đây đã được RT thực hiện khá tốt từ khi ấy, thể hiện sự đầu tư nghiêm túc và chu đáo của nhà sản xuất. Nói chung, RT đã thật sự thành công khi xây dựng được một gameplay hấp dẫn, thú vị và không kém phần vui nhộn, giữ chân đông đảo người chơi.
Sau thành công về gameplay, cấu trúc màn chơi cũng là một điểm sáng. Việc chia thành từng phần nhỏ khiến người chơi không cảm thấy quá mệt mỏi, “quá tải” vì phải đi một đoạn dài. Cuối mỗi màn chơi đều có thống kê thành tích và thỉnh thoảng “đổi gió” bằng vài trường đoạn bắn súng theo kiểu “Beachhead” cũng là điểm cộng cho RT.
Điểm yếu nhất của RT có lẽ là đồ họa. Điều đó đúng…với bản console. Còn với PC, khi đẩy lên độ phân giải cao và bật hết các hiệu ứng, cảm nhận của tôi là trò chơi trông cũng “được” ra phết đấy chứ. Mô hình không quá chi tiết nhưng sắc sảo, các hiệu ứng và tông màu vừa mắt ít ra cũng còn khá hơn khối game lem nhem, texture cẩu thả bây giờ. Tiếng động trong game tương đối tốt, nhạc nền khá hay và phần ***g tiếng diễn cảm cũng góp phần ghi điểm cho RT.
Vì đâu mà một game được tôi “khen hết lời” lại chỉ được xếp vào dạng “trung bình khá”?? Bỏ qua sự khắt khe về đồ họa, RT xuống sức ở AI nhân vật. Máy khá kém cỏi trong các pha hành động, phản ứng chậm và thiếu tổ chức đã làm tính thử thách của game giảm đi nhiều. Có lẽ nhà sản xuất muốn tập trung vào khía cạnh “vui” hơn là “khó” chăng? Một điểm hơi phiền toái là bạn phải vào kho hành lí “chế” thêm đạn dược, thử tưởng tượng bạn đang hăng say chiến đấu mà gặp cảnh này thì mất hứng biết chừng nào. Game có sự đa dạng trong màn chơi nhưng lại thiếu đi những trận đấu trùm. Và một điều đáng tiếc hơn cả, là chế độ chơi mạng, mà như Gamespot đã nói “chả có ai mà chơi cùng”. Đúng ra, với một game có gameplay hấp dẫn như vậy, RT phải thăng hoa trong lãnh địa multi.
Vậy nếu bạn đã đọc đến đây mà vẫn quyết định chơi Rogue Trooper thì tôi phải nói rằng đó là một quyết định hoàn toàn đúng đắn. Bỏ đi một số khuyết điểm không đáng có, chấp nhận sự “vừa phải” của hình-âm, Rogue Trooper vẫn là một game mà bạn phải có trong bộ sưu tập game hành động của mình, hay ít ra, một lần đến với cuộc chiến trên hành tinh Nu Earth.